Thứ Sáu, ngày 03 tháng 5 năm 2024 - 20:02
  Đăng nhập |   Đăng ký




 : 1413 - Ngày đăng: 11/02/2021-10:55

Băng Tuyền Nữ Chúa


Băng Tuyền Nữ Chúa
Soạn giả: Yên Lang
CẢNH 1 
Băng Tuyền : Này, Trấn An Hầu ! Đây là nơi nào mà phong cảnh vô cùng thơ mộng. 
Trấn An Hầu : Tâu Nữ vương ! Đây là bến Sa Tuyền ở vùng cực bắc Đảo Đào Châu. 
Cao Quán Sơn : Tâu Nữ vương. 
Băng Tuyền : Kìa ! Quan Đô đốc - có việc chi mà ngài đến đây vội vã. 
Cao Quán Sơn : Tâu Nữ vương, có Vương sứ của nước Đại Lý mang lễ vật đến cầu hôn cùng Nữ vương. 
Băng Tuyền : Lại hôn nhân. 
Cao Quán Sơn : Tôi tin rằng bọn họ đến đây để mong chiếm đoạt đảo ta bằng hôn lễ đấy. 
Trấn An Hầu : Còn hơn là bằng chinh chiến. Rồi đảo Đào Châu phải nằm trong lửa đỏ. 
Cao Quán Sơn : Không, tôi nhất định phải cản ngăn hôn lễ. 
Băng Tuyền : [Nam Xuân] 
Thôi, các quan đừng vì chuyện hôn nhân của ta mà làm cho sứt mẻ nghĩa thâm 
1. … giao. Hãy quay về để đêm nay và đêm sau, 
2. chuẩn bị lễ hoa đăng __, đón rước sứ thần lân bang __. 
Cao Quán Sơn : 
3. Tâu Nữ vương với tâm sự kẻ khuôn phò, đang nôn nóng đợi chờ, 
4. muốn biết rõ ý Nữ hoàng __ về quyết định hôn nhân __. 
Băng Tuyền : 5. Hôn lễ của Nữ vương là do nơi quyết định của triều thần, 
6. theo di chúc của Tiên hoàng __, gởi lại Đường lão quan __. 
Trấn An Hầu : 7. Thần vô cùng lo ngại trước trọng trách thiêng liêng, 
8. sợ non nước phải đảo điên __, vì một cuộc nhân duyên __. [] 
Băng Tuyền : Việc hôn nhân thành hay bại là do nơi điều kiện của Tiên vương để lại. 
Cao Quán Sơn : Nghĩa là phải có viên ngọc bích làm sính lễ. 
Cao Quán Sơn : Phải, một viên ngọc bích như viên ngọc mà ta đang cất giữ. 
Trấn An Hầu : Và hai viên ngọc bích sẽ là chìa khóa mở cửa một kho tàng. 
Băng Tuyền : Trấn An Hầu, ngài nên cẩn trọng lời nói, đó là sự bí mật của Tiên vương. Thôi, bây giờ các quan hãy lui về để ta được yên tĩnh nhé. 
Trấn An Hầu : Tâu vâng. 
Băng Tuyền : Còn quan Đô đốc, sao ngài còn đứng đó? 
Cao Quán Sơn : 
Tâu Nữ vương, đêm nay có một vầng trăng cô độc trôi lạc loài giữa trời rộng mông lung, thần bỗng nhiên cảm thấy bâng khuâng như mang tâm sự một cánh chim chích bóng giữa khung ...... 
[Vọng Cổ 4] 
..... trời. Hướng mắt trông về tận chốn xa vời, 
biết nơi đâu để tạm ngừng khi mõi cánh, đâu là tổ ấm để trốn lạnh gió sương [SL]. Trời đất bao la mà không chỗ tựa nương, lòng trĩu nặng nỗi u buồn thầm kín, 
muốn nói ra nhưng ngại ngùng rồi câm nín nỗi niềm riêng dằn dật mãi tâm hồn.[] 
Băng Tuyền : Không ngờ Đô đốc đã trở thành thi sĩ, quên mài gươm trong một tối trăng xuân, nhưng thôi ta hẹn Đô đốc vào một dịp nào rỗi rảnh sẽ cùng nhau đàm đạo chuyện thi văn. 
Cao Quán Sơn : Thần chỉ mong làm một tên quân để được suốt đời theo hầu Vương nữ. 
Băng Tuyền : Cảm ơn Ngài, bây giờ tôi cần được nghỉ yên. Thôi, Đô đốc cảm phiền về đi nhé. 
Tâu vâng. 
Băng Tuyền : Hôn nhân, hôn nhân.. Mới có 3 năm làm Vương nữ mà phải tiếp đón không biết bao nhiêu là mai mối. Họ yêu ta, hay họ yêu chiếc ngai vàng của Đào Châu đảo. 
Bạch Quỹ : Ha... ha... ha...ha ... Là vua mà cực khổ như vậy thì nàng hãy trả ngôi báu cho ta. 
Băng Tuyền : Láo ! Ngôi báu của Tiên vương ta truyền lại, tại sao phải trả lại cho nhà ngươi một tên hèn hạ vô danh. 
Bạch Quỹ : Á... Ha... ha... ha... ha... Bạch Quỷ Đại vương - danh vang trên biển cả lại là một kẻ vô danh à... Hư.... ha... 
Băng Tuyền : Bất quá ngươi chỉ là một tên cướp. 
Bạch Quỹ : Phải ! Ta là một tên cướp biển, nhưng đối với nàng thì ta là một người đi đòi nợ. Và ta 
[Mẫu Tầm Tử] 
1. quyết diệt trừ dòng máu nghiệt oan - hai chục năm trời thù hận chứa chan, 
2. máu thù phải rửa sạch và cướp lại đất đai này. 
Băng Tuyền : 3. Thù hận gì đây, sao ta không hề hay biết, 
4. nhưng không vì thế mà ta phải quy phục nhà ngươi, 
sẵn kiếm cung hãy tranh sức thử tài. 
Đoàn Tất Linh : 5. Bạch Quỷ Đại vương danh vang lừng khắp đại dương, 
6. có lý đâu tranh tài với một nữ nhi. 
Băng Tuyền : 7. Tuy phận nữ nhi nhưng ông chớ vội khinh thường, 
8. hay ông đã ngán sợ uy quyền của Bích Hoa Vương.[] 
Bạch Quỹ : Ngán sợ à... Không, Bạch Quỷ này không hề biết sợ... Nhưng nhìn thấy nàng đang lứa tuổi đôi mươi mà ta 
[Ngựa Ô Nam] 
1. bỗng nhớ đến con ta __, nó tên là Bạch Thủy An Tiên, 
2. -- đêm thảm sát kia, nó lạc loài không biết về đâu __ 
3. mà vắng mặt âm hơi __. Ta bỏ đi từ sau đêm thảm bại, 
4. tìm con ta khắp bốn phương trời. 
Băng Tuyền : Có lẽ nàng đã lìa đời. __ 
5. Nếu sống còn và thất lạc nơi đâu, cũng có ngày rồi sẽ gặp nhau __. 
Bạch Quỹ : 6. Cha của ngươi gây cuộc chia lìa và chiếm trọn đảo này __. 
7. Ta phải giết nàng để trả hận đã đoạn lìa tình thâm __. [] 
Tuốt gươm ra...Đỡ... 
Đoàn Tất Linh: Ha... ha... ha... Bạch Quỷ Đại vương - danh lừng trên biển cả, sao lại so gươm với một cô gái liễu yếu đào thơ. 
Bạch Quỹ : Nhà ngươi là ai? 
Đoàn Tất Linh: Ta là kẻ lãng hồ phiêu bạt, thuyền cô đơn trôi dạt đại dương xanh, đạp sóng hoàng hôn, đội bóng trăng lành, đêm hải đảo gội trời sương biển mặn. 
Bạch Quỹ : Đứa trẻ con tập tành làm nghĩa hiệp, tưởng đâu mình là Bàng Điểu giữa trời cao. 
Đoàn Tất Linh: Tôi không thích làm nghĩa hiệp, nhưng chẳng lẽ tôi phải 
[Khóc Hoàng Thiên] 
1. khép nép trước uy danh của một tên tướng cướp 
2. đang hung hăng như là quỷ đói. __ 
Băng Tuyền : 3. Nhưng ta nào có sợ gì đâu 
4. mà gọi là liễu yếu thơ đào. __ 
Đoàn Tất Linh: 5. Tôi chỉ sợ tan tác cánh hoa rừng 
6. giửa cơn sóng bão trùng dương. __ 
Băng Tuyền : 7. Xin cảm ơn tấm lòng hào hiệp, 
8. nhưng hãy chờ dịp khác tốt hơn. 
9. Đời của tôi chỉ có dịp này, 
10. nhưng chắc đành gởi theo áng mây. __ 
11. Vậy thôi tôi xin kiếu từ. 
Băng Tuyền : 12. Khoan... Hãy chờ tôi phút giây. __ [] 
Bạch Quỹ : Khoan... Chàng tuổi trẻ chớ vội đi, trước mặt Bạch Quỷ Đại vương, đi và đến không phải là chuyện dễ dàng. Hãy gởi thanh kiếm lại đây rồi đi. 
Đoàn Tất Linh: Nếu không? 
Bạch Quỹ : Thắng được ta ngươi sẽ được trọn quyền. 
Đoàn Tất Linh: Vậy xin mời... 
Ha... ha... 
Xin gởi lại ông thanh gươm để gọi là chút tình sơ ngộ. 
Bạch Quỹ : Xin cảm ơn và hẹn ngày tái ngộ. 
Băng Tuyền : Tại sao ông không giết tên cướp đó. 
Đoàn Tất Linh: Vì tôi không muốn mình trở thành là một kẻ sát nhân. Mà tôi chỉ muốn ngắm bóng trăng cô đơn đổ dài trên hải đảo và mơ ước đêm này ta mộng thấy giai nhân. 
Băng Tuyền : Giai nhân xỏa tóc cài trăng sáng, và ngóng đợi người yêu 
[Sương Chiều] 
1. trên muôn dặm quan..... hà. 
2. (--) Thuyền đang ngược gió trời xa 
3. (--) xuôi nước trọn đêm này, 
4. (--) tìm về nơi hẹn cũ 
5. (--) và giấc mộng 
6. tương phùng thật vô cùng nên thơ. 
7. (--) (--) 
8. (--) (--) 
Đoàn Tất Linh: 9. (--) Nhưng nước non 
10. của những mùa thu qua, 
11. (--) còn ngăn cách 
12. (--) muôn dặm dài bơ vơ, 
13. (--) trông theo nhau 
14. (--) trăng lên cao 
15. (--) đêm trùng dương rạt rào sóng nước. 
16. (--) (--) 
Băng Tuyền : 17. (--) Và cô gái khuê phòng 
18. (--) đã quên rồi 
19. phòng khuê (--). 
20. (--) Vầng trăng quê 
21. (--) làm ngăn cách nẻo đường về, 
22. (--) cho đêm dài 
23. nhung nhớ (--) 
24. (--) đến bóng hình 
25. (--) của một chàng trai.[] 
Đoàn Tất Linh: Cánh chim bằng tưởng đâu chưa mỏi, còn thừa sức vượt ngàn dặm gió, nhưng khi một lần ghé bến Sa Giang lòng bỗng dưng ngại trời cao bể rộng thèm được dừng chân mà quên chuyện sông ..... 
[Vọng Cổ 1, 2] 
..... hồ. Chân lãng du đã mòn bước phiêu bồng, 
cánh chim trời vụt chán vùng cao rộng mà mơ về một tổ ấm đơn sơ. 
Giai nhân ơi ! Nàng là tiên nương hay hồ thủy mà chỉ một lần sơ ngộ đã khiến lòng ta hèn yếu. [SL] 
Cả khung trời bao la thân thiết đã thu vào đôi mắt của nàng giai nhân trên hải đảo. [] 
Băng Tuyền : Hình bóng của chàng trai oai dũng cũng đã làm xao xuyến Băng Tuyền. 
Đoàn Tất Linh: Nàng là Băng Tuyền. 
Băng Tuyền : Phải. 
Đoàn Tất Linh: Ta là Đoàn Tất Linh. Băng Tuyền dòng suối lạnh mà sao ta nghe như lòng đang ấm áp. 
Băng Tuyền : Tất Linh, Bụi phong sương của chàng trai phiêu lãng đã làm cho gái hải đảo say đắm tâm hồn. Chỉ e cho nước suối trong không xóa được vết ngựa hồng . 
Rồi đây nếu gió giang hồ vẫn thúc chân người lãng tử chỉ tội cho Băng Tuyền càng đông lạnh cô đơn. [SL] 
Em tặng cho chàng ngọc bích - vật gia môn, một vật cần thiết để làm sính lễ, 
ước mong rằng trong sương gió sẽ giúp cho chàng đỡ lạnh bước đơn côi. [] 
Đoàn Tất Linh: Xin cáo biệt. 
Băng Tuyền : Hẹn ngày tái ngộ. 
B. T. An Tiên: Cứu tôi với, ai cứu tôi với... 

Người đăng: User picture Truyền Nguyễn

Gửi bình luận thành công!
Chủ đề liên quan
  Băng Tuyền Nữ Chúa 0
  Chu Du Đại Soái 0
  Đêm Lạnh chùa hoang 0
  Đường Gươm Nguyên Bá 0
  Giang Sơn Mỹ Nhân 0
  Máu Nhuộm Sân Chùa 0
  Mùa Thu Trên Bạch Mã Sơn 0
  Người Phu Mang Kiệu Cưới 0
  Tâm Sự Loài Chim Biển 0
  Tây Thi 0
  Tiếng Hạc Trong Trăng 0
  Tình Người Kiếp Rắn 0
  Xử Bá Đao Từ Hải Thọ 0

ĐĂNG KÝ KÊNH KARAOKE CỔ NHẠC NAM BỘ ỦNG HỘ CHO WEBSITE. XIN CẢM ƠN!
Mountain View

© Cổ nhạc Nam Bộ.
Thành lập: Ngày 23 tháng 03 năm 2013
 Đăng ký thành viên