Thứ Sáu, ngày 03 tháng 5 năm 2024 - 18:48
  Đăng nhập |   Đăng ký




 : 1434 - Ngày đăng: 11/02/2021-23:35

Tây Thi


Tây Thi 
Soạn giả: Yên Thảo

(CẢNH 1)
Trời Ngô bang mờ ảo, nhìn tuyết rơi ngập thềm, như se thắt nỗi niềm sầu quốc vong nghẹn ngào. Thần cầu vong quốc nuốt hờn căm, quê người ly thấu... nỗi sầu hận Cối Kê, ha a... như nhan sắc này, vì nước non trãi thân từ đây. 

(Nhạc)


Các thôn nữ: 
Ê ... ê ......Đám gái Trử La Thôn, miêu sa cá lặn chỉ nét mày chau thôi... Sông Trử bao tình tứ, nhìn dòng nước soi hồng trên dòng sông trắng xóa hát ca cười vang, cho đời thêm thắm tươi. 

Tây Thi: A kìa ! Ai dông thuyền đến? A... mà giông giống... người... 

Trịnh Đáng: Người... người nào ? 

Tây Thi: Thì... thì người ta chứ người nào? 

Trịnh Đáng: Người ta, chứ không phải... yêu ma gì chớ. 

Tây Thi: Ê... Nói bậy đi, người ta nói... người ta nói người ta này là...là... cái ông quan Đại... Đại gì đó ? Mà còn nhỏ, ông hay gọi mình bé con, bé con đó. 

Trịnh Đáng: Á ! Chị này nói ngộ hông. Tại sao gọi Đại mà còn nhỏ. Đại thì phải lớn chứ. Còn ổng gọi... mình là ai giữa chốn này đây, gọi ngộ hay tiểu cô nương, gọi nị hay... hay gọi cái ả này. 

Tây Thi: Thôi... thôi, em chịu thua xin hàng các chị để em ngồi đây em đợi... ủa mà em giặt. Giặt cho rồi mấy đoạn sa. 

Trịnh Đáng: Đợi thuyền trôi qua... em mới chịu về. Á... á...Ở dưới thuyền có ai quen với em bé... 

Tây Thi: Thôi nè, không có giỡn à, đừng có trêu người ta nhé. 

Trịnh Đáng: Thuyền ơi ! thuyền có quen xin thuyền hãy ghé, nhìn cô Thi ở xóm Tây, môi hồng, má đỏ hây hây. 

Phạm Lãi: Ô kìa ! Ai đó có phải tiểu cô nương ngồi nhìn bóng nước soi gương nhan sắc Trữ La có hai người. 

Trịnh Đáng: Phải chăng em với cô bé con là một cặp. 

Phạm Lãi: Không, hình với bóng kia là một cặp. 

Trịnh Đáng: Lãng xẹt hà... Xí... Thôi về, về tụi bây ơi, để cho bóng nói chuyện với hình. 

Phạm Lãi: Nè, cô bé con, cô nghĩ ngợi gì mà xuất thần ngơ ngẩn. 

Tây Thi: À... Dạ... dạ em, em nhìn con thuyền. Sao nó còn thơ thẩn. 

Phạm Lãi: Nè cô bé con ơi, con thuyền còn đang lẩn quẩn, vì bến cũ vẫn còn đây và còn đó cây da xưa. 

Tây Thi: Quan Đại phu nói cây gì? 

Phạm Lãi: Cây dưa xa... 

Tây Thi: : Hả... 

Phạm Lãi: Ủa... à... à... cây da xưa. Cây còn nguyên, bến cũng còn nguyên, con đò chờ chuyên chở mộng. Cô bé con ơi, nếu... 

Tây Thi: Sao quan Đại phu cứ gọi em bằng cô bé con hoài vậy? 

Phạm Lãi: Còn cô bé con, sao gọi tôi bằng quan Đại phu hoài vậy? Nè, từ rầy phải gọi làm sao... 

Tây Thi: Gọi sao nè? 

Phạm Lãi: Gọi sao cho nó thân mật một chút có hơn không. 

Tây Thi: Vậy em gọi bằng... 

Phạm Lãi: Bằng gì nè... 

Tây Thi: Em gọi bằng... 

Phạm Lãi: Hả... 

Tây Thi: Bằng Đại ca được hông. 

Phạm Lãi: Được. Nè, cô bé con ơi ! từ rầy phải gọi ta Phạm đại ca mãi mãi nhé. 

Tây Thi: Phạm đại ca. 

Phạm Lãi: Thôi, hẹn gặp lại thu sau. 

Trịnh Đáng: Thuyền đã đi xa mà cô gái giặt sa còn la cà dưới bến. Thôi, hãy theo ta ra mắt Văn đại phu người vừa cho gọi bọn ta đó. 

Tử Hội: Ha...ha... không phải gọi, mà Quân Vương ân cần khẩn mời các giai nhân của nước Việt. Mời người đẹp Trử La Thôn về Cối Kê dự tuyển. 

Tây Thi: & Trịnh Đáng: Xin khâm tuân. 

(Tiếng trống) 

Tử Hội: Tâu chúa công, sau năm tháng tập tành khổ luyện vòng kết tuyển trình diện bốn mươi đóa hải đường rạng rỡ. 

Việt Vương Câu Tiển: Ta có một Thiếu bá chém tướng đoạt cờ, một Tử Hội quyết trù kế sách, giờ đây thêm bốn mươi thanh gươm báu, sắc khuynh thành băm dầm trăm mảnh Ngô Phù Sai, duyên mặn mà xô ngả Cô Tô đài ? Ha... ha... ha... 

Ngô phu nhân: Xin Quân phu triệu kiến những nữ kiệt anh thư để thần thiếp được chiêm ngưỡng dung nhan người đi cứu nước. 

Việt Vương Câu Tiển: Tử Hội sẽ làm đẹp dạ Á Tô. 

Tử Hội: Truyền cho Tứ đội trưởng hải đường vào bệ kiến. 
.................... 

Các nữ kiệt: Quân vương vạn tuế, Quân phu nhân trường thọ vô cương. 

Tử Hội: Hãy tuần tự minh tánh khai danh. 

Quân lính: Phạm đại phu về đến. 

Việt Vương Câu Tiển: Thiếu bá... hãy vào đây. Ha... ha... 

Phạm Lãi: Quân vương vạn tuế, Quân phu nhân an khương. Thần lãnh lệnh dẹp giặc giả nhân, nhờ ân phúc Quân vương, nên tặc đảng đã xếp giáp quy hàng. Thần vội vã hồi kinh phục lệnh. 

Việt Vương Câu Tiển: Hãy cùng ta nâng chén tẩy trần, và cùng uống tiễn đưa Chư Anh Thư Liệt Sĩ. 

Phạm Lãi: Anh Thư Liệt Sĩ. Kìa ! Có phải Thi gia cô bé mỹ lệ của ta không. 

Tây Thi: Phạm đại phu. 

Tử Hội: Đây các Anh Thư có sứ mạng sang Ngô, nọ Trịnh Đáng, kia Duy Quang, đây Triền Ba, còn đó là... 

Phạm Lãi: Đó là Tiểu cô nương mỹ lệ của Thiếu bá... ở Trữ La Thôn đã chỉ trăng sao nặng tiếng hẹn hò, xong việc nước, việc nhà chờ đợi xin tứ hôn. 

Việt Vương Câu Tiển: Thiếu bá ơi ! Tiếng gọi nước non dù muốn hay không cũng đặt trước tình nhà. 

Tây Thi: Một thảm cảnh đau lòng kẻ Bắc người Nam... Nhưng nhiệm vụ con dân nợ nước khoác lên mình, đôi ngã dứt tình khóc để chia phôi. 

Vọng cổ câu 5 

Phạm Lãi: Quân vương ơi ! Nhưng nước Việt còn biết bao giai nhân tuyệt sắc sao bắt buộc thần phải xa người yêu duy nhất, để rồi mai đây ngọn sóng Tiền Đường xô tấp chiếc thuyền hoa xa xa mãi bến... thương... sầu. 
Gối tương tư chợt tỉnh giấc mộng đầu, con chim Việt ra ngoài biển Bắc biết bao giờ trở lại cành Nam. Đau xót làm sao hoa úa lá xanh trong phong chưa kịp lay cành, hương thơm chưa đành phong nhụy, thần với Tây Thi tưởng đâu đời đời gần gũi mà hôm nay bóng chim tăm cá bỗng mịt mù. 

Việt Vương Câu Tiển: Đất Cô Tô ba năm mỏi mòn giữ ngựa, Thiếu bá với ta tình như thủ túc, Tử Hội... ta cũng không ngờ. 

Tử Hội: Tâu Quân vương, hạ thần với Phạm đại phu ngoài nghĩa đệ huynh còn chung tình xứ sở, ngoài chỗ đồng liêu còn chung cùng chí hướng phò một Quân vương. Thương yêu nhau không kém thủ túc đồng bào với nước Việt tuy chẳng phải chốn chôn nhau, nhưng đồng thề dẫu thịt nát xương tan lòng vẫn không màng. Ta quỳ xuống đây tạ lỗi cùng Phạm Lãi và trang trọng nhắc nhở một lời thề, công chưa thành dù mạng chúng ta vô giá cũng sẵn sàng làm vật hy sinh. 

Phạm Lãi: Tử Hội, ta muốn... Trời... hỡi... 

Việt Vương Câu Tiển: A Tu. 

Việt phu nhân: Dạ. 

Việt Vương Câu Tiển: Khanh hãy rót đầy hai chung rượu rồi đến bên ta, chúng ta xin quỳ xuống đây tạ tội cùng Thiếu bá. 

Phạm Lãi: Quân vương, Quân phu nhân... xin đừng làm cho thần mang trọng tội. 

Việt Vương Câu Tiển: Thiếu bá, chính ta đây mới đắc tội với khanh, bao nhiêu ngày nơi viễn xứ lưu đày chúng ta đã đồng lao cộng khổ, cho tới khi được hồi cố thổ khanh lại vì ta mà vất vả... gian. ...lao, từng mùa xuân trôi khỏi cuộc đời, nên đối với hiền khanh, Tây Thi là tia nắng đầu mùa, sưởi cõi lòng giá băng. Ta đây cũng rất xót xa, nếu phải phân rẽ hai người, thôi thì nhục nước đành buông trôi. 

Phạm Lãi: Thần đã nguyện đem tấm thân này để đền ơn tri ngộ của Quân vương, chuyện sanh tử coi thường, thì đâu kể gian nan. Nhưng có điều thần băn khoăn trong dạ, hiện nay tại nơi mỹ nhân đường, có hàng trăm nhan sắc khuynh thành sao phải là Tây Thi? 

Tử Hội: Thiếu bá, bậc đại trượng phu như anh sao lại để tình yêu làm cho mình u tối, suốt ba năm sang Ngô theo phò Quân vương, sống lưu đày nơi chuồng ngựa, anh phải hiểu rõ Phù Sai, đâu phải bất cứ ai, đâu phải nhan sắc nào cũng lung lạc được. 

Tây Thy: Chỉ sợ tiện nữ không xứng

Người đăng: User picture Truyền Nguyễn

Gửi bình luận thành công!
Chủ đề liên quan
  Băng Tuyền Nữ Chúa 0
  Chu Du Đại Soái 0
  Đêm Lạnh chùa hoang 0
  Đường Gươm Nguyên Bá 0
  Giang Sơn Mỹ Nhân 0
  Máu Nhuộm Sân Chùa 0
  Mùa Thu Trên Bạch Mã Sơn 0
  Người Phu Mang Kiệu Cưới 0
  Tâm Sự Loài Chim Biển 0
  Tây Thi 0
  Tiếng Hạc Trong Trăng 0
  Tình Người Kiếp Rắn 0
  Xử Bá Đao Từ Hải Thọ 0

ĐĂNG KÝ KÊNH KARAOKE CỔ NHẠC NAM BỘ ỦNG HỘ CHO WEBSITE. XIN CẢM ƠN!
Mountain View

© Cổ nhạc Nam Bộ.
Thành lập: Ngày 23 tháng 03 năm 2013
 Đăng ký thành viên