Thứ Sáu, ngày 03 tháng 5 năm 2024 - 11:34
  Đăng nhập |   Đăng ký




 : 1527 - Ngày đăng: 12/02/2021-01:11

Giang Sơn Mỹ Nhân


GIANG SƠN MỸ NHÂN
Tác giả: Bạch Mai

Hợp ca:
Tống Liên Chi
Trường sa vang lời thét, quân binh trống chiêng oai hùng.
Khói lửa mịt mùng, dân chúng điêu linh lầm than
Màu cờ sắc áo, sầu hận vong quốc
Vì ai sống thê lương màu tang.

Ngô Vương dáng hiên ngang.
Ngũ Tử Tư hùng anh.
Hiền thần Phạm Lãi, lòng trung quyết không phai vì vua.

(Nhạc dạo…)
Vua Việt: (hát) Ba năm đằng đẵng. Nếm mật nằm gai. Một kiếp lưu đày. Nén giận làm vui. 

Hợp ca: Chừng nào ngựa đực sanh con. Mưa rơi từ đất lên trời. Mới mong có ngày, Mới mong có ngày, Ngô chúa tha về cố bang.

(Nhạc dạo…)
Nam Ai:
Vua Việt: Ta chỉ sợ nhạn hồng lạc hướng để muôn đời phiêu phượng ở tha..bang. Trăm mối ngổn ngang uất hận lệ tràn. Hỡi tiên hoàng chứng minh, Việt Vương Câu Tiễn thẹn mình. 

Quân phu nhân: Thân đã trót vào cõi tạm phù sinh, đại nghĩa muốn tròn nén nhục làm vinh.

Phạm Lãi: chúa tôi gian khổ trọn tình..ờ..vạn nẻo đăng trình có nhau.
……………
Lính: Đại Vương Câu Tiễn đâu? Đại Vương Câu Tiễn đâu…?.... Đại Vương Câu Tiễn hãy quỳ xuống mà nhận 1 đặc ân.

Vua Việt: Đặc ân của Ngô Vương à?

Lính: Không. của tướng quốc

Vua Việt: của ngài tướng quốc ?

Lính: Tướng quốc thấy tuyết nhiều trời lạnh nên ban cho người chiếc áo long cừu

Vua Việt: dạ, xin đội ơn Tướng quốc.

Lính: nhưng, với 1 lệnh truyền là nhà ngươi phải mặc áo liền trước mặt chúng ta, mau lên

Vua Việt: Xin vâng ạ, hãy mặc ngay cho ta đi hậu…Ôi, đẹp quá, ấm quá..

Lính: đẹp lắm, ấm lắm phải ko?..khà khà

Vua Việt: vâng, ấm vô cùng

Lính: nếu vậy thì hãy quỳ xuống

Vua Việt: để làm gì?

Lính: vì chiếc áo này giống như lông chó, khi mặc áo vào nhà ngươi phải bò làm chó cho chúng ta xem.

Phạm Lãi: câm miệng lại, quân khốn khiếp

Lính: hứ

Vua Việt: Phạm đại phu, ông chẳng từng dặn tôi là phải nếm nhục chờ thời hay sao? Hãy binh tĩnh. Được, thưa ngài, tôi bò đây.

Quân phu nhân: bệ hạ

(nhạc dạo..)
Lính: tốt lắm, chó, bò đi chó..hahhaaaaaaaaaaaa, sủa đi chó…

Vua Việt: dạ, tôi sủa đây

Lính: hahhahahaaaaaaaaaaa…nó bò giống chó quá bây

Quân phu nhân: trời ơi….

[B][U]Nhạc quãng: 

Quân phu nhân: Trời cao hỡi….Lời xót xa kêu van bao lời bi than

Vua Việt: Vì giang sang, lòng đa mang, vì sanh linh ta đành hy sinh. Không kêu than…

Điệu Lương Sơn Bá đề thơ
Phạm Lãi: Quá thương cảm, ngôi đế Vương uy quyền. Giờ này đảo điên quân thù cậy thế gieo phiền. Trọn chung cương quyết thề chẳng tha giặc Ngô, nén đau đợi chờ, sẽ trả xong thù xưa.

Vua Việt: ngày ra đi…tiễn nhau từ li…nơi cung miếu vương, tâm nguyện thề. Làm chó trâu ta đành cam, chờ thời cơ..

Quân phu nhân: Bệ hạ..vì thương nước dân, hoàng đế đâu nài than.Lòng nhói đau, khi nhìn đế vương nằm gai. Chớ quá căm tức như người mê tâm thức, công lao sẽ trôi thôi dòng còn gì non song.

Phạm Lãi: câu tâm đồng..quyết ko mờ phai, hôm nay đắng cay, mong ngày mai…quân thù khiếp oai.

(Rồi sau đó trong một dịp Ngô Phù Sai bị bạo bệnh, Vua Việt Câu Tiễn đã nén mình nếm phan chữa bệnh , cảm động trước tấm lòng của vua Việt, vua Ngô đã ra lệnh cho quan Thái Tể thả Vua Việt, Phạm Lãi và Quân Phu Nhân về lại đất Việt trong sự căm tức của Ngũ Tử Tư )

.................................................. .................................................. .........


Bài ca giặt lụa:
Tây Thy: Dịu dàng bàn tay thiếu nữ trên bến sông mơ màng. Từng sợi vàng em quay tơ se kết muôn tơ mành. Trọn niềm vui theo mảnh lụa đào. Vang câu ca hát thôn Trữ La.

Đông Thy: Đẹp rạng ngời trong ánh mắt, suối tóc như nhung huyền. Lòng rộn rang bao hân hoan không vấn vương ưu phiền. Nụ cười trên môi tươi thắm mặn mà. Đâu Cô Thôn Trữ La yên lành. 

Tây Thy: Chiều nhạt vàng trên sông lờ lững êm trôi. Nghe đâu đây thoảng đưa mùi hương hoa rừng. Chị em ơi. phơi nhắc nhân mảnh lụa đào.

Đông Thy: Cùng mọi người vui ríu rít như én xuan gọi đàn. Mặt rạng ngời tươi như hoa, luôn thiết tha yêu đời. 

Đông Thy + Tây Thy:: Bờ sông mơ, phơi lụa đào. Bờ sông mơ, phơi lụa.. đào.

Phạm Lãi xuất hiện

Nhạc quãng:
Phạm Lãi: Im ngay, im ngay tiếng ca cợt đùa lơi lả thêm phiền. Thấu chăng nỗi đau vong quốc của ngàn vạn quân thê lương xả than biên thùy tranh hung. Phận hồng quần thoa, dáng hoa đẹp mình tuy không sánh ngang với trang râu mày, cũng phải xót thương non nước. Lý nào bận tâm rong chơi hát ca….quên tình sang hà.

(Thoại)

Tây Thy: Nè, ai bảo với ông là tui quên dân nước

Đông Thy: Quên dân nước là sao?

Tây Thy: Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách, nếu trọn lòng chung dù gái hay trai phải đồng đứng lên quét sạch lũ xâm lăng, nhưng….với khí thế của Ngô trào, tài như Phãm Lãi đại phu còn ko s9u3 sức chống ngăn, phận nữ nhi chúng tôi theo ông nghĩ phải làm thế nào để vượt khó khăn tròn câu ân nghĩa chứ?

Phạm Lãi: Lời khí thai của 1 người con gái..ai da..đẹp quá, dáng dịu dàng thư thai, gợi hồn say. Xin lỗi cô tên là gì?

Đông Thy: Chị ấy tên là Tây Thy. Chị ấy ở làng phía Tây

Phạm Lãi: Dạ, xin nhị vị cô nương thứ lỗi, Phạm Lãi tôi rối trí mới sai lầm. Lời hồ đồ gây thất nhân tâm. Mong thông hiểu kẻ âm thầm lo non nước.

Tây Thy: Phạm đại phu. Dạ chúng tôi thất lễ, mong ngài thương nghĩ bỏ qua.

Khốc Hoàng Thiên
Phạm Lãi:Không sao, nhị vị công nương hãy đứng lên..đi, không có gì lầm lỗi. Chính tôi phải cúi đầu xám hối.. dám xem thường nhi nữ Trữ La, trọn lòng trung thương yêu nước thương nhà

Tây Thy: Tuy ở thôn nghèo nhưng đã hiểu qua, Ngô quốc xâm loan gây cảnh xót xa. Hiểu phận quỳnh thoa bất tài kém lực, nghẹn tức khi nhìn song núi tang thương

Đông Thy: Biết phải làm sao chung lối chung đường, nam nữ tận tường thọ thọ bất than. Nắng đã lên cao nhà chẳng được gần, tạ từ lui về xin lỗi đại phu.
Dạ..xin tạm biệt Phạm Đại Phu. Chị Tây Thy, chị ở lại về sau nha

Tây Thy: Ơ kìa,….các em..

Phạm Lãi: kìa Tây Thy, Tây Thy

Tây Thy: Dạ, Tây Thy chờ lệnh Phạm Đại Phu.

Phạm Lãi: Chẳng hay nàng năm nay bao nhiêu tuổi? song than còn mất thế nào?

Tây Thy: Dạ, tiện thiếp năm nay vừa tròn 18 tuổi, mẹ mất sớm khi còn thơ bé, phụ thân 1 đời gà trống nuôi con bỗng một hôm:

Than Thập Xứng

Tây Thy: Quân ngô tràn khắp thôn xóm , gieo rắc bao kinh hoàng cả ngàn dân. Cha tôi đáp thâm ân san hà liều than phải cam lìa trần. 

Phạm Lãi: Lời buồn thương làm xao xuyến tâm tưởng, chua xót cho hoa đào đoạn trường. Vành khăn tang đã mang chung đời sâu than, hãy chen vai đợi chờ…diệt thù.

Tây Thy: Dạ, trời đã xế trưa, tiện thiếp xin phép được quay gót về nhà, xin chào Phạm Đại Phu.

Phạm Lãi: Xin chào

Người đăng: User picture Truyền Nguyễn

Gửi bình luận thành công!
Chủ đề liên quan
  Băng Tuyền Nữ Chúa 0
  Chu Du Đại Soái 0
  Đêm Lạnh chùa hoang 0
  Đường Gươm Nguyên Bá 0
  Giang Sơn Mỹ Nhân 0
  Máu Nhuộm Sân Chùa 0
  Mùa Thu Trên Bạch Mã Sơn 0
  Người Phu Mang Kiệu Cưới 0
  Tâm Sự Loài Chim Biển 0
  Tây Thi 0
  Tiếng Hạc Trong Trăng 0
  Tình Người Kiếp Rắn 0
  Xử Bá Đao Từ Hải Thọ 0

ĐĂNG KÝ KÊNH KARAOKE CỔ NHẠC NAM BỘ ỦNG HỘ CHO WEBSITE. XIN CẢM ƠN!
Mountain View

© Cổ nhạc Nam Bộ.
Thành lập: Ngày 23 tháng 03 năm 2013
 Đăng ký thành viên